Bữa nọ xuống nhà chú chơi và vô tình được dự tiết học ngay trên xe của 2 bố con đằng ấy. Chuyện mở đầu bằng việc ông nhõi con đòi bố 500k:
– Bố trả tiền con đi, con cho bố vay 500 nghìn lúc đổ xăng
– Bố vay, con cộng hết vào bố cầm của con 2 triệu, cứ ngày 30 hàng tháng bố trả lãi 10 nghìn được chưa?
– Sao thấp thế, 5 nghìn/1 ngày chứ bố
– Ôi thế thì không được, lãi cao quá
– Thế 10 nghìn/3 ngày?
– Vẫn không được, thế giờ bố đưa con 2 triệu xong con trả lãi cho bố 10 nghìn/3 ngày nhé?
– Không đâuuu
– Bố trả con 10 nghìn/1 tháng là cao hơn ngân hàng nhiều rồi. Giờ con cầm xong tiêu lung tung vèo cái hết thì chẳng phải đầu tư cho bố xong bố gửi lãi tốt hơn à? Thế có cần viết giấy vay nợ không?
– Nhỡ bố cãi không đưa con thì sao?
– Đấy vậy tí về đến nhà, con viết giấy đi xong bố ký là bố không cãi được nữa.
Đi tiếp một lúc, thằng ku nhìn thấy người mặc áo Grab liền hỏi tiếp:
– Bố ơi sao tối thế này mà shipper vẫn phải đi làm?
– Có người cần thì họ vẫn đi làm, họ làm để kiếm tiền ấy con
– Bố ơi tối thế này thì ai cần hở bố?
– Nhiều người cần chứ con, ví dụ như cũng có những hôm bố đi sửa điện nước lúc sáng sớm với tối muộn thây
…
– Bố ơi việc nào khó thì được trả lương cao hơn hở bố?
– Đúng rồi, việc khó ít người làm được hơn, độ rủi ro cao hơn thì sẽ được trả lương cao hơn. Giống như con đi học làm được bài khó cũng được cô giáo cho điểm cao hơn ấy
– Thế việc dễ thì được trả lương thấp hơn hở bố?
– Ừ việc dễ mọi người đều làm được thì sẽ được trả ít hơn. Vậy nên con học giỏi để làm được những việc khó, người ta sẽ trả nhiều tiền cho con.
Thằng nhóc im im, rồi lại nảy ra câu hỏi khác:
– Bố ơi vì sao mình phải đi làm kiếm tiền ạ?
– Mình kiếm tiền để có lúc dùng tới, ví dụ như mua đồ ăn, con ốm đi bệnh viện, hay đi đám cưới… người ta mời con đến chung vui thì con không thể đi tay không được, con cần mang theo quà. Thế là con cần có tiền để chuẩn bị quà đúng không?
– Con không tới có được không hở bố?
– Nếu con bận thì không tới cũng được, nhưng con cần báo trước cho người ta là “hôm đấy tớ bận, tớ không tới với cậu được” để họ biết trước. Nhưng mà mình cũng nên cố sắp xếp đi chứ không thể không đi mãi được. Lần sau con có việc, con mời họ tới họ sẽ không tới.
– Tại sao họ lại không tới hở bố?
– Vì lần trước họ mời con, con không đi mà. Nếu con cứ không tới chung vui cùng mọi người thì con sẽ không có bạn chơi cùng.
– Thế bố ơi giả sử tới gần lúc đó ông bị ngã phải vào viện thì con có phải tới không ạ?
– Nếu thế thì con xem tình trạng của ông, nếu ông bị nhẹ, không sao hết thì con thu xếp đến với họ. Nếu ông bị nặng thì con xin phép không tới nữa.
– Vậy con có thể xin phép họ tới muộn được không bố?
– Được con ạ, con xem tình hình của ông rồi thông báo với họ, người ta sẽ thông cảm cho con.
Cứ như thế, chỉ trong một chuyến xe mà thằng nhóc được dạy qua từ vay – nợ, lãi suất, giấy vay; “có làm thì mới có ăn”, xã hội trả mức khác nhau cho những việc khó – dễ khác nhau, vì sao chúng ta cần kiếm tiền, lễ nghĩa qua lại… và còn nhiều, nhiều lắm liệt kê không xuể.
Mình thích những cuộc chuyện trò vừa ngô nghê trẻ nhỏ vừa lồng ghép được yếu tố giáo dục thế này. Không phải là con trẻ đặt một vạn câu hỏi rồi bị người lớn ngó lơ. Không phải là người lớn cố nhồi vào đầu con trẻ hàng loạt giáo điều khô khan cứng nhắc. Tại đây, trẻ được thỏa mãn nhu cầu tò mò về thế giới xung quanh và người lớn tận dụng cơ hội dạy con cách mọi thứ vận hành, thêm cả ví dụ trong khoảng trời nhỏ của trẻ, là việc học, trường lớp, bạn bè.
Chợt nhớ ra mình cũng hay cập nhật bài bổ ích vào hai album Chăm con và Dạy con để chuẩn bị cho những ngày vò đầu bứt tóc làm sao để con lớn lên thành người tử tế giúp ích xã hội. Ô nhưng mà mình còn chưa biết ngày nào lấy chồng =)))